Chủ Nhật, 3 tháng 9, 2017

Một Phần Tư Đô-la


Vài năm về trước, một mục sư từ một tiểu bang nhỏ nhận được lời mời đến tiếp quản một Hội thánh tại Houston, bang Texas. Vài tuần sau khi tới nơi, chuyện xảy đến khi ông có lần đi xe buýt từ nhà mình đến khu vực trung tâm thành phố.
Khi vừa ngồi vào chỗ, ông phát hiện ra người lái xe khi trả lại tiền lẻ đã vô tình đưa thừa một đồng xu một phần tư đô-la. Suy tính xem phải làm gì, ông nghĩ, “Tốt nhất là mình trả lại đồng xu này. Giữ nó lại là sai.” Sau đó ông nghĩ, “Ôi, quên đi, chỉ là một phần tư đô-la thôi mà. Ai mà lo về số tiền ít như thế này? Hơn nữa, công ty xe buýt này bán vé giá quá đắt, họ chẳng thiệt đi chút nào đâu. Cứ coi như đó là món quả nhỏ từ Chúa, rồi im đi.”
Khi đến bến mình cần, ông dừng lại một thoáng ở cừa, trao đồng xu một phần tư đô-la vào tay người lái xe và nói, “Này, anh đưa tôi thừa tiền trả lại.”
Người lái xe hỏi lại với nụ cười, “Có phải ông là mục sư mới chuyển đến thành phố?”
“Vâng”, ông đáp.
“À, tôi gần đây nghĩ nhiều về việc tìm một nơi để đi thờ phượng Chúa. Tôi chỉ muốn xem ông sẽ làm gì nếu tôi trả thừa cho ông tiền lẻ. Hẹn gặp ông ở nhà thờ Chủ nhật này nhé.”
Khi nhà truyền giảng ra khỏi xe buýt, ông phải bám vội lấy cột đèn gần nhất để tựa vào đấy, và nói, “Ôi Chúa ơi, thiếu chút nữa con đã bán Ngài lấy một phần tư đô-la.”
Cuộc sống chúng ta có thể là phiên bản Kinh thánh duy nhất mà người khác có thể được đọc. Đây là một thí dụ đáng sợ về việc người ta luôn soi xét chúng ta là cơ-đốc nhân như thế nào, và sẽ tìm mọi cách để thử thách chúng ta! Hãy luôn luôn tỉnh thức và nhớ rằng – mình mang danh Đức Giê-xu cơ-đốc khi tự gọi mình là “cơ-đốc nhân”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét